Hoàng hôn xuống bến tha hương
Mong manh vạt áo nắng vương lòng người
Hiền xinh là mắt là môi
Qua eo Nín Thở đất trời dại khôn
Giờ anh như đứa mất hồn
Gặp ai cũng ngờ Qui Nhơn gặp mình
Lang thang đá nỗi mây chìm
Đêm đò đáy chén, ngày tìm bóng khơi.
Quy nhơn bé nhỏ người ơi
Mặn môi thơ bạn, vọng lời em thương
Hoàng hôn xuống bến tha hương
Mới hay em cũng Qui Nhơn bao giờ.
Kết Thúc (END) |
|
|