Trên đọt tre già trăng lưỡi liềm Hỡi trăng hãy chặt khóm thùy dương Nghiêng mình trước gió chiều lơi lả Và chặt luôn ta đứt nỗi niềm. Lòng ta rào rạt như làn sóng Tay ngoắt đám mây dừng lại ngay Mây vốn hơi sương mà đọng lại Mau bay vào cuống họng ta đây. Ta đang khao khát tình yêu thương Cất tiếng kêu vang trong im lặng Tiếng ca vào núi, dội quanh vùng.
Kết Thúc (END) |
|
|