Ngủ đi em, ngủ ngon lành!
Trở trăn, một trái tim anh đủ rồi...
Những thương những tiếc đầy vơi
Thuở ta đi vớt ngọc đời biết xanh.
Ơi em, dòng suối mát lành
Tươi đời anh , bỗng vườn anh đâm chồi
Mưa thối đất, bão ngợp trời
Tình xanh ấy vẫn thắm tươi vô vàn!
Ngủ ngon, ơi hỡi em ngoan,
Quỷ ma nào dám lén tràn vào đây
Khi em yêu dấu ngủ say
Trong mắt anh, giữa vòng tay ấm nồng?
Kết Thúc (END) |
|
|