Nghĩ cội nhân tình chả mấy vui
Từ nay số phận hãy chôn vùi
Đêm nhờ chén rượu đời buông bỏ
Sáng mượn ly trà lão xả xui
Chẳng dễ ngồi mơ sầu bớt vị
Nào hay phải ước lệ thêm mùi
Trên trời bọn chúng còn giăng bẫy
Cận cửa không mù mắt vẫn đui
Kết Thúc (END) |
|
|