Gió ngã bên sông buốt lạnh về
Sương buồn nức nở cảnh sơn khê
Đường xưa ai đặt lằn chân mỏng
Lối cũ ta về vẹt gót tê
Chẳng lẽ tình duyên nàng vẫn nặng
Thôi đành mang phận kẻ u mê
Này thêm hạt nắng cho hương vẽ
Một cảnh mùa thu buổi nắng về
Kết Thúc (END) |
|
|