Em hờn nghịch cảnh giết mùa thu
Những buổi chiều sương trắng bụi mù
Nước lặng cho hồ soi liễu rủ
Trăng mờ để gió quyện lời ru
Từ hôm phố trở mình lâm bệnh
Lại bữa nguời treo biển tránh thù
Quỷ sứ vô hình giăng cạm bẫy
Ta buồn cuộc sống cõi phù du
Kết Thúc (END) |
|
|