Trở giấc nhìn đêm bỗng chập chờn
Con đường trước mặt đã gần hơn
Màn sương đục phủ quanh bờ tóc
Vạt nắng mờ tan giữa khoảnh vườn
Đó mảnh trăng hiền xa ngõ muộn
Đây bầu rượu đắng bỏ tình đơn
Sầu đôi mắt lệ ngầm rưng chảy
Những buổi nằm nghe giọng Cuốc hờn
Kết Thúc (END) |
|
|