Một phút cùng tiên buổi dậy thì
Như nàng tuế nguyệt kẻ đôi mi
Khi chùng chót lưỡi mềm thân ngọc
Lúc mạnh đầu tay thẩm dáng đi
Vành tai cố nặn mình vai nghểnh
Cặp mắt chùng đưa gót cổ bì
Làm sao mới vẽ hồn trong ảnh
Trọn bốn năm tua chẳng được gì !
Kết Thúc (END) |
|
|