Lâu lắm chưa về thăm quê Sơn Tịnh
Thăm bờ tre chim hót sáng mờ sương
Và thuở ấy, hồn em thơm mùi nắng
Quyện hương cau, mía ngọt, gió quê hương
Từ khói lửa lan tràn cày quê Mẹ
Bỏ dòng sông tuổi nhỏ biết bao lần
Nơi vườn xưa, còn đó những tình thâm
Dòng sông nhỏ trưa hè em tắm mát
Bàn chân bỏng, chân trần đi trên cát
Bóng bờ tre rợp mát cả lối đi
Dòng sông ơi ! Nhớ miết buổi chia ly
Thương kỷ niệm, của một thời áo trắng
Quê hương em, có hai mùa mưa nắng
Phượng đỏ sân trường nức tiếng ve ngân
Em sẽ về thăm lại những tình thâm
Và rờ rẫm bờ tre, từng mắt lá
Quê hương ơi ! Giờ vẫn còn xa quá
Nhớ dòng sông tuổi nhỏ ngậm ngùi thương
Nhớ tiếng chim ríu rít sáng mờ sương
Em sẽ hót líu lo cùng chim sẻ
Em sẽ về, thăm dòng sông quê Mẹ
Bao dặm trường cách biệt đứa con xa
Ngày ra đi dấu dòng lệ nhạt nhoà
Nhìn lặng lẽ, nắng chiều rơi trên bến
Quê hương ơi ! Biết bao niềm thương mến
Yêu quê hương hết cả trái tim mình
Biết bao giờ biển Mẹ được hồi sinh
Bờ biển sạch yên bình, tôm cá nhảy
Và dòng sông, có dòng trôi dòng chảy
Lúa đồng xanh, xanh mượt khắp quê hương
Em sẽ về thăm lại những người thương
Cha, Anh vẫn nằm yên bên vách núi
Quê hương em, chất chồng bao hờn tủi
Cả ba miền gánh một nỗi hờn chung
Đến bao giờ quê Mẹ hết lao lung
Hết trôi nổi giữa dòng đời nghiệt ngã..?
Kết Thúc (END) |
|
|