"Ngày ấy em đi nắng cũng buồn"
Mùa xuân hoa nở giọt sương buông
Gió lay tàu lá chim không đậu
Lặng lẽ mắt ai dõi cuối đường
Nắng mãi vô ngôn chẳng nói cười
Hồn đông như nụ chẳng còn tươi
Tiếng tiêu ai thổi nghe lòng vắng
Lối cũ xưa mòn ngọn lá rơi
Nắng chạm lên hình những dấu chân
Như tìm hương đọng chốn gian trần
Tiếng xưa im lặng không còn nữa
Ngọn cỏ ven đường chợt héo thân
Giọt nắng chiều nay gượng ánh vương
Muốn xoa lên khắp cõi vô thường
Xuân vừa buông mảnh thơ tình chậm
Nghe hạ câu mày nặng nhớ thương....
Kết Thúc (END) |
|
|