Màn đêm lạnh lẽo bóng đen trùm
Giữa buổi xuân về ngọn khói um
Nọ gã nghèo cơm tình đổ đống
Kìa anh lắm của dịch đeo chùm
Qua Tàu rước bệnh người nhân bản
Đến Mỹ ươm mầm kẻ đạo chum
Chỉ có trời quê mình rộng rãi
Dù cho cực khổ đói no đùm
Kết Thúc (END) |
|
|