Mưa rơi trên tâm hồn
Ướt chân trời mẫn cảm
Em về ngang cuộc sống
Gió trăng nào màu lam
Tiếng thơ rất nhẹ nhàng
Qua lạ lùng nhịp thở
Em là tranh vô hạn
Thắm thiên đường mộng mơ
Cánh buồm trong trăng mờ
Giữa muôn trùng biển cả
Em hiền như nhung nhớ
Gió thổi từ tiếng ca
Nỗi khát khao thật thà
Trôi ngang mùa xuân cũ
Em là hoa xứ lạ
Nở nhiệm mầu thiên thu
Kết Thúc (END) |
|
|