Khắc khoải đầu sông trỗi giọng hò
Ai ngồi lịm giữa gánh sầu lo
Đời hoang nợ sớm còn bươn chải
Mộng vỡ tình đêm chỉ lết bò
Nhớ gã quan già hôm bỏ trạm
Thuơng thằng lính trẻ dạo rời kho
Mà đâu phải đợi chờ duyên kiếp
Những phút kề môi chẳng chuyện trò
Kết Thúc (END) |
|
|