Hoa kiếp ngắn đoạn trường uẩn khúc
Quặn thắt lòng sương đục vấn vương
Tình thương là kiếp đời thường
Đa đoan bạc bẽo lại nương nơi nào?
Chỉ một thoáng lúc nào ai biết
Vấn vương chi mà xiết đắng cay
Lá lay mệt lã hoa bay
Mãi hoài chi rứa để vày xác thân...
Chuỗi hoa đẹp đỏ ngần dạ tiếc
Hoa lộc vừng ai liếc ai trông
Đêm khuya gió lộng mênh mông
Sương trêu hoa nỡ thơm nồng mùi hương
Lý thường Kiệt một phường quân tử
Nàng Ỷ Lan mỹ nữ tuyệt trân
Mười phần dung hạnh trọn phần
Thẹn cho phận gái thêm phần ngẫn ngơ...
Cho xin hỏi hoa chờ đêm nở
Dương Vân Nga sao gỡ đa đoan
Nếu như không có Lê Hoàn !
Lộc vừng có nở giữa loàn nắng trưa..?
Kết Thúc (END) |
|
|