Trăm năm mộng chưa bao giờ gặp mặt
Nợ ba đời níu chặt khối lòng ta
Vui chưa bưa mi khép bóng dương tà
Tình cứ mãi rớt qua miền đau khổ
Ô hay thật !... sắc vun đầy nấm mộ
Không !.. không cần !... đem đổ đống hư vô
Con tim ta nằm chết xác loã lồ
Ngàn thu tím buồn khôn cùng ngơ ngẩn
Trăm năm đợi... đợi tình trong vô tận
Vạn lần yêu nên vẫn thấy say lòng
Có ai cho bởi tất cả hư không
Hồn thối rụng chất chồng nơi địa ngục
Trăm năm mộng đến mắt chờ trắng đục
Cát bụi về mang nỗi nhớ tàn tro
Máu tim phai hóa kiếp một con đò
Chở chưa xót và lo toan đoạn cuối
Thôi bỏ lại một dòng sông ngàn tuổi
Tay vụn về tiếc nuối mộng ngày xưa
Chút ăn năn tình sót ấy cũng vừa
Bởi nhân thế vẫn chưa đầy giấc mộng...
Kết Thúc (END) |
|
|