Anh thường buông tiếng giữa mênh mông
Để mất tin nhau lạnh tím lòng
Giọt đắng phân kỳ chưa lắng đọng
Mơ hồ lạc bước cõi hư không
Từ khi chia biệt đã bao ngày
Dõi mắt chân trời theo gió mây
Hương phấn em còn vương lãng đãng
Chừng như hoài mộng nửa như say
Mong ngày hạnh ngộ để cùng nhau
Để kể em nghe những nỗi sầu
Gom hết ngày buồn trao quá khứ
Tìm vùng ký ức trả niềm đau
Em về, én nhạn vội đưa tin
Vì biết anh đang mãi kiếm tìm
Nát cả sơn khê, mòn vạn lý
Canh dài khắc khoải giấc trường miên
Ta cùng thăm lại bến sông xanh
Ngắm bóng hoàng hôn trải sắc lành
Nghe nước xuôi dòng khua róc rách
Như lời tha thiết em và anh
Trăng vàng rải ánh sáng lung linh
Bày tiệc trần gian xuống cõi tình
Gió trổi hoan ca, hòa tấu nhạc
Trập trùng mây phối cảnh thêm xinh
Suối nguồn rung cảm chảy vào thơ
Bát ngát hương lan tỏa bốn bề
Xào xạc, lá hoa bừng nở rộ
Bàng hoàng anh ngỡ sống trong mơ
Kết Thúc (END) |
|
|