Chia lìa hạnh phúc mãn lòng chưa
Phận hẩm em trao nói chẳng vừa
Để cảnh tàn duyên miền gió bão
Cho vườn úa mộng dưới làn mưa
Căm hờn lệ chảy vì luôn dối
Tủi hận hồn đau bởi mãi lừa
Nguyện ước trăm năm đành bỏ dở
Ân tình vụn vỡ cứ đong đưa.
Kết Thúc (END) |
|
|