Chớm lạnh THU VỀ khắp đó đây
Mông lung sương khói phủ rơi đầy
Bên song lá úa rơi xào xạc
Dáng liễu mơ màng tựa nước mây
Xơ xác nàng mai đứng ngẩn ngơ
Ve thôi tiếng vọng tự bao giờ
Chiều nghiêng nắng úa, chim bay mỏi
Mấy vũng ao sâu cá lượn lờ
Ngõ trước, phù dung nhạt sắc hương
Vườn sau cẩm chướng cũng phai hường
Chập chờn cánh bướm chừng mê ngủ
Vắng vẻ ong thôi tới...lượn vờn
Cúc lại đìu hiu biếng nở hoa
Chơi vơi lữ khách bước quan hà
Bao thu lạc nẻo ngoài thiên hạ
Bấy thuở sầu vương nỗi nhớ nhà
Thục Đế khổ đau mãi tiếc hoài (1)
Trăng ngà rải bóng mặt trần ai
Ngày tu hú gọi... hồn non nước
Tối nhạn kêu sương...gió thở dài
Thi sĩ ngậm ngùi đếm giọt mưa
Tương tư thơ viết mấy cho vừa
Tìm nhau trong cõi đời vô tận
Khắc khoải chờ ai đã mấy mùa
Kết Thúc (END) |
|
|