Nỗi nhớ từng đêm gởi gió mây
Niềm riêng canh cánh luống hao gầy
Thời gian trôi mất không người níu
Lỡ giấc mơ vàng ai có hay
Hạ mãn, ve sầu thôi hát ca
Cầu Ô gãy nhịp bến Ngân hà
Hoàng hôn nhuộm tím lòng mơ tưởng
Mấy khúc tương tư hóa nhạt nhòa
Lỗi nhịp cung đàn lặng tiếng tơ
Đìu hiu hoang vắng nỗi mong chờ
Vọng tầm tri kỷ trong mù mịt
Tắt nghẹn ngôn từ, cạn ý thơ
Nắng rụng chiều rơi nhạt sắc màu
Quyên buồn ra rả suốt canh thâu
Lạc đàn én nhạn bay xao xác
Tuế nguyệt rêu phong tấc dạ sầu
Dịu vợi xa xôi hình bóng ai
Mông lung sương khói phủ trang đài
Ngậm ngùi chôn cất niềm đau khổ
Gương chẳng buồn soi, lược biếng cài
Đàn vắng Tử Kỳ....mắt lệ rơi (1)
Vàng gieo lác đác dạ chơi vơi
Dao cầm...đập nát đau lòng...CHUYỆN.
NẤM MỘ TRI ÂM để lại đời
Kết Thúc (END) |
|
|