Khi cánh cửa cuộc đời vừa mới mở
Chân ta đi khi vừa thấy con đường
Bước chập chững đầu tiên ai chẳng nhớ
Bao thăng trầm cuộc sống mãi vấn vương.
Rồi qua những con dốc đời mỏi mệt
Qua bao sông, qua bao phố bao làng
Đường xuống biển, lên rừng tìm hạnh phúc
Cả cuộc đời ta mãi bước lang thang.
Khi đến lớp rộn ràng bàn chân bước
Bao yêu thương bao cảm xúc dạt dào
Khi bước tiếp gập ghềnh đường phía trước
Bỗng nhớ thương năm tháng cũ đến trường.
Khi buồn khổ khi tràn trề hạnh phúc
Khi cô đơn khi bè bạn sum vầy
Khi ta thấy tâm hồn dâng rạo rực
Khi não nề chẳng muốn bước đôi chân.
Và cứ thế hết một đời xuôi ngược
Bao nhiêu năm dài ngắn một con đường
Cửa này đóng cửa khác rồi sẽ mở
Hết đường đời sang đường khác bên kia.
Nhưng phải sống để lòng không hối hận
Nên vô tư mang hạnh phức cho đời
Và cuộc sống là cho không phải nhận
Để mai sau người vẫn nhớ bồi hồi.
Kết Thúc (END) |
|
|