Bí Danh:
Mật Mã:
Đăng Ký / Register
Tên Truyện   Tác Giả   Truyện hay Tác Giả
VietSingle - Tìm Bạn Chat - Trò Chuyện Hát Karaoke Xem Phim Video Nghe Nhạc Music Nấu Ăn Truyện & Thơ Từ Điển
Mục Lục
Nghe Truyện Ngắn Audio
Nghe Truyện Dài Audio
Nghe Truyện Ma Audio
Truyện Cổ Tích Video
Học Sinh Cười
Truyện Cổ Tích
Truyện Cười
Truyện Dài
Truyện Học Trò
Truyện Kiếm Hiệp
Truyện Ma (Kinh Dị)
Truyện Ngắn
Truyện Quỳnh Dao
Tất Cả Thi Sĩ
 
Truyện Ngắn » Người Con Gái Của Mùa Đông Tác Giả: Sưu Tầm    
    Tuyết rơi... Thời tiết sao lạnh quá.
    Cô nhìn lên bầu trời, những hạt tuyết nhỏ mỏng manh rơi xuống không biết ngừng. Một vài bông tuyết nhỏ nhắn ấy rơi vào bàn tay lạnh buốt của cô, tuy nó khiến tay cô như thêm lạnh lẽo nhưng trong trái tim khi nhìn hạt tuyết ấy lại như sưởi ấm đi vài phần. Cô vẫn đứng đấy, bên cạnh nhà anh cùng với sự lạnh giá vây quanh. Nhìn vào màn hình điện thoại, cô mong chờ lời phải hồi từ anh nhưng nãy giờ khoảng chừng hai, ba tiếng vẫn chưa thấy tiếng chuông điện thoại reo. Côôm chiếc điện thoại ấy vào lòng, bặm môi lại mong chờ được nghe thấy tiếng "ting" dù chỉ một lần. Rồi từng giờ trôi qua, hi vọng ngắn ngủi được gặp anh dần lụi hẳn. Anh chẳng lẽ đã quên lời hẹn giữa hai người sao? Cô và anh đã cùng hứa rằng hẹn không gặp không về cơ mà.
    Cô lấy điện thoại gọi cho anh lần nữa vẫn không được.
    Lần thứ ba, cuối cùng anh cũng nghe máy.
    - Song Ngư, không phải anh đã nói tối nay anh đến gặp em sao?
    - Thiên Bình, anh xin lỗi, anh đang bận việc một chút, một lát nữa anh tới gặp em nha. Em đến công viên Lộ Thủy trước đi.
    - Vâng ạ, không chừng hôm nay... là ngày cuối cùng em được nói chuyện với anh đấy.
    Giọng nói cô dần nhỏ đi rồi để lại một tiếng "bíp" dài làm lòng cô đau xót, tuy vậy cô vẫn tin tưởng anh thêm một lần nữa mà đến công viên Lộ Thủy chờ anh.
    Cô ngồi trông ngóng mãi, ánh mặt xám đục kia đôi lúc lại nhìn về phía điện thoại đôi lúc lại nhìn về hướng rẽ bên phải. Cả người lạnh buốt run từng đợt, da không huyết sắc một màu trắng vẫn khư khư ôm lấy chiếc điện thoại. Chờ một lúc lâu chưa thấy anh tới, cô liền đi dạo một mình xung quanh công viên Lộ Thủy khá vắng vẻ.
    Đi một lúc lâu khá mệt nên những nhịp thở của cô dường như bốc thành hơi, đôi chân trở nên mệt mỏi, rã rời không trụ nổi mà suýt ngã khuỵu xuống. Cả tâm hồn lạnh buốt trong lòng mang bóng dáng của người con trai nào đó mà cố gắng cam chịu sự rét buốt nơi đây để được gặp anh. Cô gắng gượng dậy rồi ngồi trên chiếc ghế thường được đặt trong công viên.
    Đôi mắt vừa nhắm vừa mở bỗng nhiên nhìn thấy quẹt lửa thì cả người chuyển động dù có khó khăn bao nhiêu cũng phải lấy nó. Bàn tay lạnh cóng vì rét khẽ bật, một ánh lửa hồng đột nhiên hiện lên làm khuôn mặt cô có phần rạng rỡ. Giờ đây, cả cơ thể có vẻ trở nên ấm áp hơn, trong lòng cũng không ít hơn là bao. Nụ cười hiếm hoi của cô nở trên môi, thật mệt mỏi và đau đớn làm sao. Đột nhiên, một bóng người hiện ra qua ánh lửa hồng từ chiếc quẹt lửa. Là bà của cô. Cô vui mừng khôn xiết, hai hàng nước mắt lăn dài trên má.
    Người bà đã mất từ nhiều năm trước đã sống lại sao, cô tự hỏi mình.
    Bóng người ấy đang nhìn cô với một ánh mắt trìu mến, nước mắt cô lại càng lấm tấm trên mặt nhiều hơn. Bà khẽ lau nước mắt và dịu dàng ôm lấy bàn tay cô. Cô giờ đây thực muốn sà vào vòng tay âu yếm của bà, cô muốn như một đứa con nít mười tuổi khóc nhè muốn tìm đến bà để được vỗ về.
    - Bà ơi, con nhớ bà lắm bà ơi!
    Bà gật đầu nhìn cô. Bỗng, ánh lửa hồng tắt. Cô hốt hoảng sợ bà biến mất, sợ vòng tay của bà sẽ không còn vỗ về cô nữa. Cô sợ bà sẽ không ở bên cô lúc cô gặp khó khăn nhất nữa. Cô vụng về bật lại quẹt lửa, may sao vẫn còn cồn tuy vậy cồn trong chiếc quẹt không còn bao nhiêu.
    - Bà, nhất định, nhất định con phải giữ bà lại bên con!
    Ánh lửa hồng sáng bừng cả một góc trong công viên, bà một lần nữa lại hiện lên với gương mặt phúc hậu nhìn về phía cô. Cô bật khóc nhưng đôi môi lại cắn chặt mỉm cười ôm chầm lấy bà. Người bà nhìn xuống về phía đôi chân yếu ớt cô mà khuôn mặt trở nên buồn rầu, bà lấy đôi bàn tay của mình xoa bóp cho cô, tuy không phải là hiện thực nhưng đôi chân dường như đã đỡ hơn rất nhiều.
    Một cơn gió mạnh lướt qua làm ngọn lửa đột nhiên tắt và cũng vừa lúc đó cồn đã hết.
    Đôi mắt cô ngấn đầy lệ như hai hàng hơi nước dày đặc giờ đây không tự chủ được nữa mà chảy theo tự nhiên. Bà đã đi, bà đã bỏ rơi cô dưới trần gian này. Một lần nữa, cô lại cô đơn. Một lần nữa, cô phải chịu giá rét của mùa đông này.
    - Bà ơi, cho con theo bà lên thiêng đường với. Ở đây con cô đơn lắm, con muốn có bà bên cạnh... con muốn có bà.
    Nỗi đau đớn kia trở lại, khắp thân thể cô trở nên ê buốt hơn bao giờ hết. Cô mệt mỏi quá rồi, cô muốn đi cùng bà dến một nơi không vắng vẻ như ở đây nhưng cô không còn sức lực nữa rồi. Bà là người thân cuối cùng của cô, thế mà lại không nỡ đi lên trên kia mà bỏ rơi cô lại một mình. Cô nhớ bà, chỗ dựa duy nhất của cô. Cô đau quá, cô muốn bà ở đây để sưởi ấm cho cô.
    Nhạc chuông điện thoại cô reo lên, đôi mắt ám đục của cô nhìn vào màn hình đen huyền của điện thoại thấy tên của anh liền dao động rồi áp tai vào điện thoại nói nhỏ: "Alô"
    Đáp lại cô chẳng có tiếng nói gì cả nhưng vài giây sau lại vang lên tiếng hét chói tai.
    " Ư, ưm, Song Ngư, nhẹ tay thôi! "
    Không chờ đợi gì cả, cô cúp máy.
    Đôi mắt vô hồn của cô mờ dần đi. Đôi tai cũng trở nên ù đi. Cô như người mất ý thức, không biết mình đang ở đâu, chỉ cảm thấy xung quanh là một màu đen và tiếng hét vừa nãy vang lên liên tục trong đầu.
    Cô vô thức té phịch xuống dưới đất. Trên khuôn mặt không còn giọt nước mắt nào nữa, đôi mắt cũng không ánh lên sự buồn bã hay đau đớn, chỉ còn lại là một khuôn mặt xinh đẹp, ngây thơ nhưng vô cảm của cô. Sắc mặt cô dần tái xanh, tay chân trắng bệch, căn bệnh hiểm nghèo của cô chuẩn bị nổi dậy. Qua mùa đông này, cô sẽ không còn ở đây nữa, cô chỉ có một mong ước nhỏ nhoi là được gặp lại anh cho dù cô biết anh đã phản bội cô đến nhường nào. Cô muốn được ra đi trong vòng tay người mình yêu thương để nhẹ nhõm hơn nhưng không biết khi nào điều ước của cô mới thành sự thật đây...
    Cô nhẹ nhàng lấy trong túi quần ra một tờ giấy và một cây bút, chầm chậm cố lấy hết sức lực viết ra chữ. Căn bệnh càng hành hạ cô, cô càng cố gắng, người tím lại, huyết sắc dần trắng đi, hơi thở thoi thóp gần như chuẩn bị tắt.
    Bỗng nhiên, bàn tay dừng lại, chiếc bút rơi xuống đất. Cô ngã lăn ra, hay bàn tay không cử động được nữa. Ông mặt trời dần nhô lên chào đón ngày mới, còn cô chuẩn bị nhắm mắt để chào tạm biệt thế giới này. Đôi mắt ti hí nhìn về phía ông mặt trời một lần nữa, ánh nắng đầu tiên chiếu vào cơ thể toàn xương của cô. Cô mỉm cười, mắt nhắm dần chào tạm biệt những người bạn, những đồ vật trên thế giới xinh đẹp này. Trí thức mất đi, sáng hôm ấy cô gái nhỏ đã mất để lại bao nhiêu là kỉ niệm buồn.
    Sáng sớm, những ông và bà cụ già đến công viên vào buổi sáng và phát hiện ra một cô gái đã chết. Trong khi đó, Diệp Song Ngư cũng thức dậy sớm ra ngoài công viên chạy bộ. Nhìn thấy có đông người đến góc cây kia, vốn tính tò mò, anh liền chạy nhanh đến và phát hiện ra một người con gái đã mất. Và cô gái đó không ai khác chính là cô nàng Hạ Thiên Bình, người thầm đơn phương anh. Diệp Song Ngư ngạc nhiên đứng ngây ngốc nhìn xác của cô gái đó liền nhớ lại những kí ức ngày hôm qua, những kí ức vui vẻ đối với anh và thật đen tối đối với cô. Bỗng nhiên, anh nhìn thấy một mẩu giấy nhỏ dưới đất bên cạnh thân thể cô. Anh nhẹ nhàng cầm mẩu giấy đó mở ra và nhìn thấy một hàng chữ nhỏ lem luốc do thấm đầy nước mắt. Chữ viết thô cứng thật khác với chữ viết mềm mại của Hạ Thiên Bình, nó thể hiện sự đau đớn và mất mát của cô khi cố gắng trụ lại đến hơi thở cuối cùng vào đêm hôm qua.
    " Hãy sống thật hạnh phúc nhé anh. Em đi đây và sẽ không bao giờ trở lại nữa."
    Một giọt nước mắt thăng trầm rơi xuống, anh khuỵu xuống nhìn lên bầu trời rồi cười như điên dại, tầng hơi nước trên hốc mắt không kiềm được mà hai hàng chảy dài xuống.
    " Giá như lúc đó anh tỉnh táo hơn và đến bên em theo lời hẹn thì khi em ra đi anh đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi".

Kết Thúc (END)
Sưu Tầm
» Vẫn Biết Rằng
» Lời Tình Không Dám Nói
» Dạ Khúc Tình Yêu
» Tìm Chút Ân Tình
» Thà Rằng
» Mảnh Tình Sầu
» Cho Tôi Xin
» Lời Cuối Cho Anh
» Khóc Cho Kỷ Niệm
» Cho Cuộc Tình Lỡ
» Khóc Cho Những Cuộc Tình
» Người Ấy
» Con Trai VS Con Gái
» Đom Đóm Và Giọt Sương
» Thư Bố Gửi Con
» Một Thoáng Yêu Đương
» Ba Giỏ Khoai Lang
» Crazy Fan!!!!
» Vở Kịch Câm Và Chai Nước
» Tiêu Sầu
» Ly Hôn
» Mơ Xuân
» Gieo Quả Được Quả
» Chai Nước Giữa Sa Mạc
» Tiếng Đêm