Bao tháng ngày ta thêu dệt tình thơ
Em vẫn đợi chờ anh về bến đỗ
Màn đêm xuống ngồi buồn nghe sóng vỗ
Xa nhau rồi anh có nhớ em không?
Có hằng đêm thổn thức với đợi mong
Đọc lưu bút có khiến lòng xao động
Vườn yêu ấy có tràn đầy nhuỵ sống
Hay anh buông rồi mơ bóng hình ai?
Đã bao đêm em thao thức canh dài
Nỗi nhung nhớ dâng tràn đầy tim nhỏ
Phương xa ấy em muốn người hãy tỏ
Ở nơi này em nhớ có riêng anh.
Sóng bạc màu biển nước vẫn trong xanh
Ai cũng muốn yêu..kết thành đôi lứa
Cao xanh ấy đừng xui chi lầm lỡ
Cho hai ta đẹp mối nợ duyên lành.
Mặc người ta cứ nói ngả nói nghiêng
Hãy nhớ rằng anh yêu chỉ mình em
Hãy tin rằng ta sẽ bên nhau mãi
Đừng lo lắng và cũng đừng sợ hãi
Rồi một ngày ta sẽ lại gần nhau
Dù khoảng cách bây giờ có là bao
Cũng chẳng sao khi đôi tim kề cạnh
Dù tương lai có muôn vàn thử thách
Nhiều chông gai ngăn cách mối tình ta
Chỉ cần em bên anh chẳng rời xa
Thì đón ta là bến bờ hạnh phúc
Khi nhớ anh xin em yêu đừng khóc
Hãy nhớ rằng anh ở rất gần em
Đặt bàn tay và cảm nhận nhịp tim
Anh ở đó người yêu em ở đó
Khi lẻ bước cô đơn trên lối nhỏ
Xin em yêu đừng than thở buồn lòng
Hãy nhớ rằng nơi này anh chờ mong
Hãy nhớ rằng ta cùng chung nhịp thở
Rồi mai đây sẽ không còn cách trở
Và đôi ta mãi là của nhau thôi
Vượt khó khăn sẽ là những niềm vui
Qua thử thách sẽ là nơi hạnh phúc
Gửi về em người anh yêu thương nhất
Chút nhớ mong tràn ngập ở phương này
Hãy tin anh tin vào mảnh tình say
Vào tương lai của đôi mình em nhé
Anh yêu em chỉ cần em cũng thế
Thì trọn đời ta sẽ chẳng rời nhau
Vượt cay đắng là thành quả ngọt ngào
Kết Thúc (END) |
|
|