Muốn níu chiều nghiêng giọt nắng phai
Cô đơn tím trút xuống tim hoài
Đêm nhen giọt ấm từ ân ái
Vậy đó mùa qua chẳng mấy dài.
Một chút hương thơm với cỏ hoa
Trăng nay chưa tới nhớ thân ngà
Sương run theo gió miền xa lạ
Hỏi biết trong lòng dạ xót xa
Ước muốn bao nhiêu sầu bấy nhiêu
Giờ như mưa suốt lạnh tiêu điều
Xuân đang hờn giận mùa trăng khuyết
Mơi biết hồn đau cũng đã nhiều
Kết Thúc (END) |
|
|