Mình yêu giận dỗi với hờn lâu
Khiến hạc kêu chiều lỡ dở câu
Mảng gió treo lòng khơi hụt hẫng
Gành sương mắc dạ gảy sầu âu
Đêm nằm lệ nhểu trăng buồn mãi
Gối rã châu tràn nhạn lảng đâu
Đẩy mộng thuyền duyên vào bão tố
Đành tâm nỡ để giọt hoài thâu.
Kết Thúc (END) |
|
|