Anh trải tấc lòng qua áng thơ
Cung văn nốt vĩ dưới trăng mờ
Trút bầu tâm sự, duyên đời lỡ
Da diết trong em đến thẫn thờ
Anh người xa lạ dường như quen
Ngọn lửa trong tim đã nhúm nhen
Từng chữ từng câu in đáy dạ
Mong cùng ửng sáng tỏa bầu đen
Em cũng như anh, vướng lỡ làng
Đường tình cách trở đượm màu tang
Đã xây lầu mộng, căng buồm lướt
Năm tháng yêu đương, hạnh phúc tràn
Nát lòng Nguyệt Lão khiến tình rơi
Người ấy sang cầm bỏ cuộc chơi
Con nước rẽ dòng xuôi gió lộng
Thuyền tình vỡ vụn cuốn trùng khơi
Số phận Bảo, em chẳng khác gì
Em thầm chúc đó sớm thiên di
Gom vầng trăng nửa, hoà chung điệu
Xoải cánh hồn thơ, bớt lụy vì!
Kết Thúc (END) |
|
|