Một mình mình Chủ Nhật không màu
Một mình bó gối ngồi rầu xác thân
Một mình mình nhớ nhớ thương thương
Một mình cảm nhận khói hương ly tàn
Một mình mình lạc lõng lang thang
Một mình rong ruỗi miên man hành trình
Một mình mình giọt vắn giọt dài
Một mình nuốt ngược bi ai tận hồn
Một mình mình hắt bóng tà dương
Một mình giương mũi tên buồn xuyên tim
Một mình mình day dứt nỗi niềm
Một mình gậm nhấm triền miên miếng sầu
một mình mình lạnh lẽo tâm can
Một mình run rẩy dưới làn sương khuya
Một mình mình u uẩn trách hờn
Một mình gối chiếc chăn đơn cô phòng
Một mình mình triũ dạ oằn lòng
Một mình đối mặt mênh mông đoạn trường
Một mình mìn hơ hẩm tơ duyên
Một mình lận đận ngả nghiêng phận đời
Một mình mình bặt tiếng im hơi
Một mình bằng trắc gieo lời không suông
Một mình mình bắt bóng ảo hư
Một mình thơ hỏng lỗi từ sai niêm
Một mình mình khoá trái buồng tim
Một mình ủ rủ kiếm tìm tứ thơ
Mong một ngày trí lả xác đừ
Tâm suy,thân mệt,hết nhừ khúc nôi:
Ỉ ôi điệp ngữ "Một mình mình"
Thế nhân nghe mãi bất bình oán thơ...!
|