Cô gái chèo thuyền trên sông
Vầng trăng theo mãi vàng đong một trời
Đôi khi cô muốn chèo lơi
Vầng trăng như nhoẻn miệng cười lạ ghê
Áo cô lụa mỏng ai che
Hồn cô háo hức xa bờ không lên
Mái chèo khi nhặt khi khoan
Một vùng trăng nước nhập tan mấy hồi
Riêng cô tan biến lâu rồi
Tắm trăng cô tắm giữa trời vàng trăng.
|