Hoàng hôn lặng lẽ đợi người qua
Chỉ thấy vu vơ một ánh ngà
Quạnh quẻ đằng tây mờ nắng hạ
Sao vài chiếc vội hiện cùng ta
Ông trời Khéo vẽ cảnh nguyệt dương
Gập gỡ vô duyên cũng rất thường
Tiếc nỗi ân tình đang rực cháy
Nay đành ướp mộng gói sầu vương
Xa gần bóng tối vọng vài âm
Hỏi có ai mang một chữ thầm
Nặng nợ thôi đành ôm suốt kiếp
Rằng lòng vẫn biết gió vô tâm.
|