Có thể nào như thế phải không em
Khi áng thơ không kèm đêm trăng nửa
Khi tim em cũng không còn rực lửa
Lửa yêu đương đốt nửa trái tim này
Có thể nào anh phải chịu đăng cay
Khi năm tháng đêm dài như ngắn lại
Khi con tim đã một lần sợ hãi
Kiếp cô đơn tiếc nuối thuở giận hờn
Có thể nào hồn mãi mãi trống trơn
Không chứa nổi mối tình anh đã tỏ
Để đêm đêm trông chờ em vò võ
Khắc khoải trong lòng... không thể có em?
Có thể nào bóp nát trái tim xem
Bóng hình em vẫn hằn sâu trong đấy
Lửa tim anh vẫn đêm ngày trỗi dậy
Sưởi ấm lòng em khi thấy đông về!...
Có thể nào tim mãi mãi tái tê
Khi tình em vẫn mải mê đùa giỡn!?
|