Thu nhớ ai thu nhuộm lá thu vàng
Đêm mưa rót khẽ khàng hàng châu lạnh
Từng ngọn gió muộn mằn mà ương ngạnh
Giọt thơ buồn theo mỏng mảnh làn sương
Đêm nhớ ai mà sẫm tối con đường
Đau làn tóc lỡ vương màu năm tháng
Thu cô độc ngấn buồn chiều chạng vạng
Đêm nhớ ai lệ đắng đẫm khuôn lòng
Những nỗi đau đem dấu giữa mênh mông
Che dĩ vãng tận không gian trầm mặc
Hồn đêm xót như lá vàng mục nát
Đêm dại khờ môi mắt dỗi chờ nhau
Để cho sương thấm lạnh ướt mái đầu..
Thương mái tóc nhuộm màu trăng chờ đợi
Câu thơ vỡ rải vào hồn chới với
Tóc thu dài từng sợi nhỏ buông xa...
|